Ngày xưa, trong một khu rừng nọ, có 3 cái cây đứng cạnh nhau. Chúng cùng cầu nguyện với Chúa.
Cây thứ nhất: "Con muốn được chặt đi, đóng thành một chiếc giường sang trọng, được các bậc vua chúa ngự lên"
Cây thứ hai: "Con muốn được chặt đi, đóng thành một chiếc chiến thuyền, và các bậc dũng tướng ngự trên con có thể điều khiển ba quân"
Cây thứ ba: "Con chỉ muốn được trở thành một cái cây cao nhất, và được cả khu rừng nhìn lên ngưỡng mộ"
...................................................................................
Một ngày kia, cả ba cái cây đều bị người ta chặt đi
..............
Cây thứ nhất được xẻ ra, đóng thành một cái máng. Người ta chất đầy rơm rạ vào đó, để cho gia súc ăn. Hết ngày này qua ngày khác, người ta quên mất nó.
Cây thứ hai cũng được xẻ ra, đóng thành một chiếc thuyền câu be bé, neo bên một bờ hồ để ngư dân đi đánh cá, hoặc để chở khách qua bên kia bờ hồ. Và cũng chẳng ai còn nhớ tới nó nữa.
Cây thứ ba bị chặt đi. Người ta cưa nó ra làm đôi rồi quẳng vào kho, chờ khi nào cần thì dùng.
Số phận của ba cái cây vẫn cứ thế êm đềm, chúng cũng không còn nhớ đến những lời cầu xin ngày xưa nữa.
Cho đến một hôm...
...................................................................................
Tại cái hang nơi đặt cái máng đóng từ cái cây thứ nhất: Đó là một đêm mùa Đông lạnh giá, tuyết rơi dày và tất cả gia súc đã được lùa vào trong hang. Có một người đàn ông đưa người vợ có thai vào hang trú ẩn vì họ bị tất cả các nhà trọ từ chối. Đêm ấy, người phụ nữ hạ sinh một hài nhi, và có tiếng hát thiên thần réo rắt trong hang mừng sự giáng sinh ấy. Bạn biết Hài Nhi này là ai mà, phải không? Và điều ước của cây thứ nhất hình như đã thành hiện thực, nó đang được đón vị vua trên hết các vua, Chúa trên hết các chúa.
Nhiều năm sau, chiếc thuyền câu đóng từ cây thứ hai bỗng được chở vài người khách sang bên kia bờ hồ. Đang đến giữa hồ, chợt gió to nổi lên, từng đợt sóng như muốn đập tan con thuyền bé tí, mỏng manh. Những người khách bắt đầu hoảng sợ, họ gọi Thầy của họ xin cứu giúp. Người bước ra, trấn an họ rồi lớn tiếng quát bảo sóng, gió: "Im ngay đi". Sóng và gió liền thôi không gào thét nữa. Hẳn các bạn cũng đã biết Người là ai. Và con thuyền đang được chở bên trong nó vị Tướng quyền uy nhất, điều mà nó luôn mong chờ.
Còn cây thứ ba, nằm trơ trọi trong kho, chợt được nhớ đến. Đó là khi người ta đem nó ra ghép lại thành hình thập giá, để hành hình một người tù mà nó nghe một vài người bảo rằng Người vô tội. Người đã hy sinh, chịu đóng đinh để cho loài người được ơn Cứu độ. Từ khoảnh khắc ấy, cây Thập Giá được nâng lên, trở thành biểu tượng của tình yêu cao cả, và cả loài người phải ngước nhìn lên để tôn thờ.
MỖI NGƯỜI TRONG CHÚNG TA ĐỀU CÓ MỘT ƯỚC MƠ ĐỪNG BAO GIỜ TỪ BỎ NÓ BẠN NHÉ